Không phải tựa game nào cũng mang tới những nhân vật chính anh hùng, chính diện như mong đợi của người chơi.
Các nhân vật luôn là trung tâm của mọi tựa game, và trong đa số các tác phẩm nổi tiếng, những nhân vật chính, được người chơi điều khiển sẽ thường được gắn mác chính diện, được xây dựng theo chiều hướng anh hùng hóa. Thế nhưng, mọi thứ đôi khi không diễn biến theo lẽ tự nhiên như vậy. Đôi khi, các nhà phát triển muốn làm điều gì đó khác biệt, và đó cũng là cơ sở để xuất hiện không ít những nhân vật chính, nhưng lại phải chịu sự ghẻ lạnh, chán ghét đặc biệt từ phía người chơi. Điển hình như những nhân vật tội nghiệp dưới đây.
Aiden Pearce trong Watch_Dogs
Watch_Dogs được nhiều người đánh giá là tựa game kém hấp dẫn nhất trong series Watch Dogs. Điều này một phần xuất phát từ sự xuống cấp đáng kể về mặt đồ họa, lối chơi cũng như bản thân cơ chế hoạt động của tựa game. Nhưng đóng góp nhiều nhất vào sự thất bại này phải kể tới cách xây dựng nhân vật chính, Aiden Pearce khó có thể tệ hơn từ phía nhà phát triển.
Không thông minh, hài hước, Aiden Pearce thậm chí còn gây ra thiệt hại cho những người xung quanh nhiều hơn bất kỳ kẻ thù nào. Bản thân Aiden cũng không có tính cách nổi bật hay sự quyến rũ nào quá đáng chú ý và khó lòng nhận được sự cảm thông từ phía người chơi.
Patroklos trong Soulcalibur V
Ngoài những thay đổi gây tranh cãi về mặt lối chơi, Soulcalibur V còn vấp phải vô số sự phản đối từ phía người chơi trong cách xây dựng câu chuyện của mình. Và hình ảnh của nhân vật chính Patroklos có thể coi là minh chứng rõ ràng nhất trong thất bại ấy.
Về cơ bản, Patroklos là một kẻ kiêu ngạo, dành phần lớn thời gian cho những cuộc chiến đấu vô nghĩa và làm những điều ác. Hành trình của Patroklos cũng không tạo ra bất kỳ ấn tượng nào xuyên suốt trò chơi. Thậm chí, anh chàng còn bị phàn nàn về việc chiếm "đất diễn" của không ít những nhân vật phụ tiềm năng khác.
Henry Townshend trong Silent Hill 4: The Room
Silent Hill 2 là một trong những tựa game kinh dị hay nhất trong lịch sử, và nhân vật chính của trò chơi, James Sunderland thậm chí còn trở thành biểu tượng không thể thay thế. Đây là thành công, nhưng cũng đồng thời là thách thức cho các nhà phát triển series này khi phải cố tạo ra các phần tiếp theo lôi cuốn, và một nhân vật có sức hút hơn những gì James Sunderland từng làm được.
Tiếc thay, Henry Townshend lại không phải là một nhân vật như vậy. Dù được cố gắng để phát triển, thế nhưng cá nhân Henry Townshend và tựa game Silent Hill 4: The Room đều không mang lại những ấn tượng đáng kể. Bản thân Henry bị đánh giá là quá thiếu điểm nhấn, không cá tính, không được phát triển đúng đắn theo cốt truyện. Nói một cách khác, so với hình mẫu hoàn hảo của James Sunderland trong phần trước, Henry Townshend quá đỗi bình thường.