Không phải idol, tớ gọi cậu là “thằng hàng xóm nhà bên”.
Bài viết của độc giả gửi về cho cuộc thi Cây Bút Vàng 2021, ban biên tập chỉ tinh chỉnh lại về khâu trình bày cho phù hợp.
Cậu buồn cười thực sự Hiếu ạ, đến nỗi thỉnh thoảng tớ lại phải pause stream lại để cười, cười cho hết câu chuyện hề hước thứ nhất để chuẩn bị đến với câu chuyện nhức nách thứ hai.
Tớ lớn hơn cậu khá nhiều tuổi, cuộc sống của tớ cũng thăng trầm, cũng có những giai đoạn bất lực đến nỗi lười cả thở, đau cũng chẳng buồn khóc và khi muốn nói hết lòng mình thì lại chỉ biết ngậm ngùi nén ngược tất cả vào trong.
Những người như tớ, họ thường tìm sự đồng điệu, sự từng trải, thủ thỉ tâm tình, nơi Độ Mixi chẳng hạn.
Tớ thì khác, có lẽ tớ đã có tất cả mọi câu trả lời cho những gì nghiệt ngã nhất, trần trụi nhất của cuộc đời, nên cái tớ cần không phải là 1 chiếc gương dội lại đúng cái bản ngã xộc xệch của tớ.
Không màu mè, không cần gồng mình cứng rắn, cậu cứ là cậu vậy thôi
Tớ cần cậu. Tớ cần cái sự hồn nhiên thực sự của 1 cậu nhóc 22 tuổi đang nhìn đời bằng lăng kính màu hồng, lạc quan với tất thảy và có thể tìm thấy niềm vui ở mọi nơi – điều mà tiếc thay, tớ đã không còn có thể làm được nữa.
Góc stream của cậu nhìn thân quen như cái góc học tập của tớ ngày xưa vậy. Tường trắng đá hoa, cửa gỗ, nước sơn xanh, giản dị đơn sơ mà hợp với cậu đến lạ. Giả như cậu cũng ngồi trong 1 studio hào nhoáng, gear gủng xịn sò, trước mặt là điều hòa sau lưng là ghế gaming - thì tớ dám cá 1 điều, rằng những câu chuyện tuổi thơ của cậu sẽ bớt đi đôi ba phần chân chất.
Cứ phải là thế, phải là cậu bé gầy gò đó, với áo phông quần đùi, lấy gối kê lưng, thỉnh thoảng gác chân lên ghế, còn chiếc mic chắc cũng "hàng hiếm" lắm vì xa mồm 10 phân đã tiếng tậm tiếng tịt rồi. Chuẩn, đặc trưng của cậu chính là thế, gần gũi như thằng bạn hàng xóm của tớ, chiều chiều lại rủ nhau ra gốc đa đầu làng tám chuyện trên giời dưới bể, cùng cười khanh khách.
Tớ là con gái mà nghịch lắm Hiếu. So về thành tích cúp học đi chơi nét thì cậu có khi còn không đủ tuổi ấy chứ. Có khi nào mình ngồi cùng quán nét không Hiếu, mà nghe mấy quả trốn mẹ chui gầm bàn, 5 chai sting 8 tô mì gói, rồi màn hình máy tính sọc ngang sọc dọc quen quá vậy! À cậu biết gì không, tớ từng mất xe 3 lần ở quán nét, chỉ trong vòng 1 tháng thôi đấy.
Hóa ra, ai cũng đã từng có 1 tuổi trẻ bồng bột đến như thế, vậy mà tớ ngỡ tớ đã quên rồi cho đến khi gặp được cậu. Xem cậu stream, tớ như tua ngược thời gian trở về với những tháng ngày xưa cũ, cóp nhặt từng mẩu chuyện của cậu, đặt vào ký ức của tớ và vẽ lại cả 1 khoảng trời tuổi thơ. Đầy ắp tiếng cười.
Giữa hàng trăm streamer, cậu vẫn là riêng, là duy nhất và chẳng thể bị hòa lẫn, vì chỉ ở cậu, chỉ có cậu mới có thể kể về những mẩu chuyện tuổi thơ theo cái cách hài hước thiên phú ấy. Cũng chỉ có ở kênh stream của cậu mới sản sinh ra được 1 "văn hóa viewer tấu hài" cực mạnh full option đến như thế.
"Anh Hiếu ơi anh ra ngoài cửa sổ livestream đi anh".
"Anh Hiếu ơi anh gào thét rên rỉ tên em đi anh".
"Anh Hiếu ơi vác ghế lên đầu rồi giả vờ té xuống hố ga đi anh".
"Anh Hiếu ơi..."
Chịu, bao nhiêu con người xem stream của cậu cũng bị cậu làm cho "tha hóa" hết, toàn các bậc thầy content, ông hoàng yêu cầu, chúa tể tấu hài, mà hài nhất chính là cái cách cậu đáp trả. Nhiều khi tớ tự hỏi sao 1 cậu bé 22 tuổi lại có thể hoạt ngôn và nảy số nhanh đến như thế nhỉ, nằm ngoài sức tưởng tượng. À, sự tấu hài không tự sinh ra và mất đi mà chỉ chuyển từ clip này sang clip khác chăng?
Điều tớ thích nhất ở cậu? Tớ nói rồi đấy, đó là sự hồn nhiên, duyên dáng và sự chân chất, à quên, cả sự xéo xắc đanh đá sẵn sàng chĩa búa vào mặt viewer nữa. Nó khiến cho kênh stream của cậu lúc nào cũng như 1 vở bi hài kịch mà diễn viên chính, diễn viên phụ, diễn viên quần chúng đều là cậu. Không giả trân, không làm màu, thật như cuộc đời vậy.
Cậu chẳng đưa cho ai lời khuyên, viewer của cậu cũng chẳng cần điều đó. Cái họ cần chính là 1 người sẵn sàng nói rạc cả cổ để trò chuyện xàm xí, thậm chí là gây lộn với họ như 1 thằng bạn thân thực sự. Cậu không phải là idol, cậu không phải là streamer, cậu đã trở thành 1 người em, một người anh, một người bạn của hàng trăm ngàn con người, thân thuộc và dễ bông đùa mà chẳng cần câu nệ.
Chỉ cần ngồi đó, stream đúng với con người thật của cậu thôi đã là quá đủ để truyền đi biết bao năng lượng tích cực, theo đúng nghĩa đen. Bất cứ thứ gì ở cạnh cậu, dù là cái gối, cái thắt lưng hay cái muôi canh cũng có thể trở thành "đạo cụ tấu hài" cười ra nước mắt, chẳng cần hào nhoáng mỹ miều mà cứ thế đâm thẳng vào dây thần kinh hề hước của viewer. Dọc khắp lịch sử "nghề stream" tại Việt Nam, cậu chính là độc nhất.
Ai mà chẳng có tuổi thơ, thế nên những câu chuyện thuở hồn nhiên ấy vô hình chung đã chẳng còn là của riêng cậu, khi ai ai cũng thấy mình trong đó. Tớ cũng vậy, theo cách này hay cách khác.
"Quê tôi có cánh diều vi vu, xa xa lũy tre làng…"
Cậu chẳng phải top streamer hàng đầu, viewer của cậu cũng chẳng có nhiều tiền donate để mà báo chí có thể giật những tít bài trang nhất, nhưng tớ nghĩ "nụ cười" chính là giá trị lớn lao nhất mà chúng ta trao đổi cho nhau. Và đôi khi, đó cũng là tất cả.
Tớ không biết 1 năm, 2 năm, 5 năm nữa khi cậu dần trưởng thành, cậu có còn ngồi đây kể chuyện tuổi thơ hay không. Tớ cũng không biết khi đó, cậu có còn là nơi tớ tìm đến khi cần "được cười" hay tất cả sẽ chỉ còn là thói quen xưa cũ, nhưng có lẽ cũng chẳng còn quan trọng, vì dù tương lai như thế nào, nếu là Hiếu Leblanc mà tớ biết thì chắc chắn sẽ luôn sống 1 đời an yên. Nhỉ?
Cảm ơn cậu.
Cảm ơn đã nhặt nhạnh giùm tớ những mảnh vỡ ký ức tuổi thơ.
Đã thành thông lệ, sân chơi "Cây bút vàng" được GameK phối hợp tổ chức hàng năm để anh em có dịp giao lưu, thể hiện mình với game thủ khắp bốn phương.
Đây cũng là nơi các bạn được đọc, trải nghiệm những bài viết xuất sắc, chất lượng... xoay quanh cuộc sống, những cảm xúc rất riêng mà chỉ game thủ mới thấu hiểu - đồng cảm.
Chi tiết cuộc thi và giải thưởng xem Tại Đây. Mọi bài viết tham dự Cây Bút Vàng 2021 và thắc mắc, anh em hãy gửi về caybutvang@gamek.vn nhé!