1 điểm yếu chí mạng khiến cho Trương Vô Kỵ "không thể đánh tầm xa.
Như các bạn đã biết, Trương Vô Kỵ đã đại thành Cửu Dương Thần Công, nội lực cực kì hồn hậu, so với hội main chỉ thua Đoàn Dự, Hư Trúc và Thạch Phá Thiên, nhưng chàng hơn họ, là có Càn Khôn Đại Na Di phản đòn cực tốt. Chính Vô Kỵ đã từng đánh hòa được Tam Độ, tuy nhiên lý do tại sao chàng chỉ có thể đánh hòa được ba nhà sư kia, mà không phải đánh thắng. Nguyên nhân chính yếu, đó là vì chàng chưởng lực của chàng không thể đánh tầm xa, không thể áp chế đối phương nên chỉ còn cách đánh lâu dài.
Một câu hỏi đặt ra là, nếu không thể đánh tầm xa, liệu chưởng lực của chàng có thực sự bá đạo?
Như các bạn đã biết khi Không Tướng cắn lén Trương Tam Phong, hai người vừa kêu lên một tiếng thì Trương Tam Phong đã đẩy chưởng trái ra, nghe bộp một tiếng nhỏ, đánh trúng ngay đỉnh đầu Không Tướng. Chưởng đó thật mềm như bông mà còn cứng hơn sắt, sọ Không Tướng nát bấy, người chụp xuống như một đống bùn nát, chết ngay tức khắc chẳng kịp kêu lên một tiếng.
Cũng là tầm ngắn nhưng Trương Tam Phong quá ghê gớm, thế còn Vô Kỵ liệu đã đến mức độ nào, đã đủ bản lĩnh để đọ chưởng với Tiêu Phong - Dương Quá hay chưa?
Tiêu Phong
Trong lần ở trên núi Thiếu Thất, Tiêu Phong trong lòng hết sức xót xa lại thêm phẫn nộ, lập tức hùng dũng tiến tới, tay trái vạch 1 vòng, tay phải nhắm thẳng vào Đinh Xuân Thu, đánh ra Kháng Long Hữu Hối trong Hàng Long Thập Bát Chưởng. Khi chàng ra chiều còn cách Đinh Xuân Thu đến 15, 16 trượng, nhưng nói là đến ngay.
Khi chưởng đánh ra thì hai người chỉ còn cách nhau 7, 8 trượng. Võ thuật trong thiên hạ, dù chưởng lực có hùng mạnh bậc nào cũng không thể đánh ra ngoài 5 trượng. Đinh Xuân Thu đã từng nghe danh Bắc Kiều Phong - Nam Mộ Dung nên không dám coi thường chút nào, thấy chàng đánh từ xa 15, 16 trượng đánh tới, đâu có ngờ rằng chưởng đó đánh vào mình lại càng không ngờ rằng chưởng của Tiêu Phong vừa đánh xa thì thân hình đã tiến đến chỉ còn ba bốn trượng. Lại tiếp theo một chiêu Kháng Long Hữu Hối nữa, chưởng đè lên chưởng trước 2 luồng chưởng lực cùng ập tới 1 lúc chẳng khác gì bào sơn đảo hải.
Chỉ trong một nháy mắt Đinh Xuân Thu cảm thấy hơi thở nghẹn lại, chưởng lực của đối phương chẳng khác gì sóng chiêu ập tới, không sao đương cự nổi, lại chẳng khác gì một bức tường vô hình ập vào người. Y còn đang kinh hãi, đâu có thì giờ suy nghĩ cách chống đỡ, nhưng biết nếu biết dùng đơn chưởng ra chống đỡ thể nào cũng gãy tay, trật xương, không chừng gân cốt toàn thân nát nhừ, vội vàng cầm A Tử ném tới trước, xong chưởng vạch liên tiếp 3 hình bán nguyệt ở trước mặt để hộ vệ thân mình, đồng thời gót chân nhún một cái nhảy lùi về sau.
Tiêu Phong lại đánh thêm một chiêu Kháng Long Hữu Hối, chưởng lúc trước chưa hết thì chiêu sau lại đến rồi đi, Xuân Thu không dám chống đỡ mũi nhọn từ phía chính diện, chưởng phải xeo xéo tung ra đánh vào chưởng lực của tiêu vong nhưng cảm thấy cánh tay tê đi, khí tức trong người nặng như chì, vội vàng mượn thế nhảy ra ngoài xa hơn 3 trượng, lại sợ địch nhân tiếp tục truy kích, giơ chưởng lên che ngực, ám vận độc khí lên lòng bàn tay.
Qua đoạn mô tả trên ta có thể thấy chưởng lực của Tiêu Phong cực kỳ hùng mạnh, sức có thể dời non lấp biển.
Dương Quá
Xuân quá thu tới năm tháng trôi mau, Dương Quá ngày ngày luyện kiếm với thủy triều, ngày cũng như đêm, trời nóng cũng nhớ trời rét. Tiếng Thanh Kiếm Gỗ phát ra, càng ngày càng to, ầm ầm vù vù, vang như thế mấy tháng rồi nghe nhỏ dần, cuối cùng không nghe thấy gì nữa. Lại luyện thêm vài tháng, kiếm lại nghe to dần từ nhỏ tới to rồi lại từ to tới nhỏ, lặp đi lặp lại 7 lần. Luyện đến bước ấy, bấm đốt ngón tay tính ra chàng đã ở bờ biển 6 năm.
Hiện thời Dương Quá tay cầm thanh kiếm gỗ, đứng bên bờ biển đón sóng mà đâm, kình phong do kiếm tạo nên đã ngang với sóng lớn từ trên cao đổ xuống. Thần Điêu tuy có lực đạo kinh hồn cũng đã không chịu nổi vài ba chiêu thức của thanh kiếm gỗ.
Còn nhớ sau khi vợ chồng Trương Thúy Sơn và Ân Tố Tố cùng Vô Kỵ trở về Băng Hỏa Đảo, đã mang theo một bí mật to lớn về nơi ở của Tạ Tốn. Chả thế mà trên đường tới núi Võ Đang đã có rất nhiều kẻ dòm ngó và Hạc Bút Ông, một trong Huyền Minh Nhị Lão cũng không ngoại lệ.
Lão giả dạng một tên quân Nguyên, giơ tay ôm lấy Vô Kỵ, xoay mình nhảy lên ngựa giật hương chạy đi. Du Liên Châu và vợ chồng Trương Thúy Sơn đang kinh hãi cũng kêu lên đuổi theo. Du Liên Châu nhún mình nhảy 2 cái đã đến đằng sau con ngựa ,tay trái đánh ra một chưởng, thân hình cũng chồm lên theo nhắm đúng hậu tâm tên Nguyên binh.
Tên đó không quay đầu, đánh ngược lại một chưởng, chỉ bộp một tiếng hai chưởng đụng. Du Liên Châu thấy chưởng lực của đối phương như bài sơn đảo hải. Một nguồn nội lực cực kỳ âm hàn chuyển thẳng qua, lập tức toàn thân lạnh buốt thấu xương, thân hình lảo đảo mấy cái, loạng choạng lùi về sau ba bước, con ngựa Hạc Bút Ông đang cưỡi cũng không chịu nổi phản chấn của chưởng Du Liên Châu, hai chân trước khuỵu xuống.
Tên quân Nguyên ôm Vô Kỵ, thuận thế phóng luôn về phía trước, tiếp theo thi triển khinh công, chớp mắt đã chạy đi hơn chục trượng. Trương Thúy Sơn nhảy lên, thấy nhị ca mặt trắng bệch, bị thương không phải là nhẹ, vội vàng đỡ dậy. Về sau, sau khi Trương Tam Phong cứu được Vô Kỵ trở về, thấy chàng vì chúng phải Huyền Minh Thần Chưởng mới nói với Liên Châu rằng, đó cũng là nhờ cái phúc đại danh Võ Đang thất hiệp. Huyền Minh Thần Chưởng này nếu đem ra đấu với người, nếu đối phương chưởng lực thắng y, thì chưởng lực sẽ quay trở lại, người sử dụng ắt gặp đại họa. Nếu sau này cho con gặp tên này phải thật cẩn thận.
Du Liên Châu đáp lời, trong lòng xúc động, nghĩ thầm rằng “thì ra tên này quá ư cẩn thận, sợ ta chưởng lực thắng y cho nên lúc đó không đem toàn lực huyện Minh Thần Chưởng ra sử dụng, nếu không giờ này tính mệnh của ta chắc không còn. Nếu kỳ sau gặp lại ta, chắc đi sẽ không hạ thủ du tình nữa.
Như các bạn đã biết Huyền Minh Thần Chưởng có một điểm yếu là thế. Tại đại hội võ lâm ở trên núi Võ Đang, Trương Vô Kỵ sau khi đánh bại A Nhị, A Đại và A Tam đã ép Triệu Mẫn phải giao ra Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao. Chàng phóng mình tới, giơ tay chộp vào đầu vai Triệu Mẫn. Tay Trương Vô Kỵ còn cách người của Triệu Mẫn chừng một thước, bỗng thấy có hai luồng chưởng phong vô thành vô tức từ hai bên đánh tới, trước đó không có dấu hiệu gì.
Chàng giật mình kinh hãi, 4 chưởng đụng nhau, sức mạnh kinh hãi. Bên trong chưởng lực có một luồng hạn khí âm đọc vô tỉ, luồng hàn khi đó chính là hơi lạnh đã làm chàng chết đi sống lại khi còn nhỏ - Huyền Minh Thần Chưởng. Trương Vô Kỵ kinh hoảng, Cửu Dương Thần Công trong người lập tức nảy sinh nhưng tiếp theo, hai bên mạn sườn đã bị địch nhân đánh trúng. Mỗi bên một chưởng, chàng chỉ kịp kêu lên một tiếng, ngã ngửa về phía sau, thấy hai người tấn công mình là hai ông già cao gầy. Hai người ra hai chưởng thi Trương Vô Kỵ đỡ được, còn lại hai tay vô hình vô ảnh đánh luôn vào người chàng. Dương Tiêu và Vi Nhất Tiếu cùng giận dữ quát lên, tung mình xông tới. Hai lão già kia lại múa chưởng đánh ra, bình bình hai tiếng. Dương - Vi hai người lích kích lùi lại mấy bước, máu trong ngực trộn trạo, khí lạnh thấu xương. Hai lão già cũng lảo đảo.
Qua đoạn trên cho thấy có một sự thật là, chưởng lực của Trương Vô Kỵ chỉ nhỉnh hơn của Dương Tiêu - Vi Nhất Tiếu - 2 cao thủ tầm trung một chút, xem chừng thua khá xa Tiêu Phong và Dương Quá. Bởi nếu chưởng lực của chàng hùng mạnh như của Phong - Quá thì Huyền Minh Nhị Lão đã bị phản chấn tác dụng ngược lại, “hẹo” ngay và luôn. Đó cũng là lý do Trương Vô Kỵ không thể dùng chưởng không để áp chế mà chỉ cầm hòa được Tam Độ.
Dẫu cao hay thấp, mạnh hay yếu thì các anh hùng Kim Dung vẫn luôn là nguồn cảm hứng tuyệt vời để tạo nên những tựa game hot như Tân Minh Chủ. Nếu bạn cũng yêu thích thế giới võ lâm, thích những trận so kèo kỹ năng và cảm mến những mỹ nữ giang hồ xinh đẹp, Tân Minh Chủ sẽ là sự lựa chọn hợp lý.